[5] Về trách nhiệm dân sự và nghĩa vụ bồi thường:

 [5] Về trách nhiệm dân sự và nghĩa vụ bồi thường:

Quá trình điều tra và tại phiên tòa xác định số tiền Nguyễn Văn Tình và đồng phạm chiếm đoạt của các bị hại được tổng số 322.639.880.000 đồng. Do các bị cáo khác có vai trò đồng phạm giúp sức cho bị cáo Tình và Sương chiếm đoạt tài sản của các bị hại, sau đó chuyển giao cho Tình, Sương quản lý sử dụng toàn bộ số tiền nên theo quy định tại Điều 584587589 BLDS 2015 và Mục 8, Phần I Công văn số 212/TANDTC-PC13/9/2019 của Tòa án nhân dân tối cao: “Trong trường hợp nhiều người cùng gây thiệt hại thì những người đó phải liên đới bồi thường cho người bị thiệt hại. Trách nhiệm bồi thường của từng người cùng gây thiệt hại được xác định tương ứng với mức độ lỗi của mỗi người; nếu không xác định được mức độ lỗi thì họ phải bồi thường thiệt hại theo phần bằng nhau” nên phải chịu trách nhiệm liên đới bồi thường thiệt hại cho các bị hại. 

  • Tuy nhiên, qua tranh tụng tại phiên tòa, HĐXX xét thấy: Tình và Sương chiếm đoạt 30.260.000.000 đồng của ông Lê Đình Tài, bà Trần Thị Hải Yến và chiếm đoạt 292.379.880.000 đồng của 405 người bị hại. Bị cáo Lực chiếm đoạt số tiền 6.539.160.000 đồng, bị cáo Yến chiếm đoạt số tiền 1.384.920.000 đồng và bị cáo Nhân chiếm đoạt số tiền 466.458.000 đồng. Tại phiên tòa đại diện Viện kiểm sát đề nghị không buộc các bị cáo đồng phạm phải chịu trách nhiệm liên đới bồi thường cho những người bị hại là có căn cứ chấp nhận. Do đó, cần buộc bị cáo Nguyễn Văn Tình phải liên đới với bị cáo Nguyễn Thị Chí Sương bồi thường toàn bộ số tiền đã chiếm đoạt là 322.639.880.000 đồng cho người bị hại trong vụ án. 
  • Đối với số tiền hoa hồng hoặc hưởng lợi mà các bị cáo Lực, Yến và Nhân đã nhận không đúng nên cần buộc nộp lại số tiền đã nhận để đảm bảo nghĩa vụ bồi thường thiệt hại của bị cáo Nguyễn Văn Tình và Nguyễn Thị Chí Sương cho các bị hại, cụ thể: Bị cáo Lực số tiền 6.539.160.000 đồng, bị cáo Yến số tiền 1.384.920.000 đồng và bị cáo Nhân số tiền 466.458.000 đồng. 
  • Đối với số tiền Trần Đức Phương chiếm đoạt 3.579.047.000 đồng và Đặng Đức Trung chiếm đoạt 2.301.042.000 đồng. Hiện tại Trung và Phương bỏ trốn đang bị truy nã khi nào bắt được xử lý sau. Riêng đối với số tiền hệ số đường, hệ số góc đã chiếm đoạt còn lại là 1.960.000.000 đồng, Trần Đức Phương, Đặng Đức Trung, Đặng Trọng Nhân và Phạm Trí Đức cùng thỏa thuận nên phải có trách nhiệm liên đới bồi thường cho các bị bại. Tuy nhiên do hiện tại Trần Đức Phương, Đặng Đức Trung đang bỏ trốn Cơ quan điều tra đã truy nã, nên buộc bị cáo Đặng Trọng Nhân và ông Phạm Trí Đức liên đới có trách nhiệm bồi thường cho các bị hại (theo phụ lục kèm Bản án) và dành quyền khởi kiện cho bị cáo Đặng Trọng Nhân và ông Phạm Trí Đức đối với Trần Đức Phương, Đặng Đức Trung về số tiền hệ số đường, hệ số góc đã bồi thường cho các bị hại. 
  • Ngoài ra quá trình giải quyết vụ án, Cơ quan CSĐT - Bộ Công an đã đăng tải thông báo tìm bị hại trên các phương tiện thông tin đại chúng. Đến nay đã làm việc và xác định được 405 người bị hại, bị chiếm đoạt 292.379.880.000 đồng bằng thủ đoạn ký hợp đồng góp vốn, để mua bán đất nền dự án khu dân cư Tam Phước của Công ty Sài Gòn Cây Cảnh, hiện các bị hại đều có yêu cầu Nguyễn Văn Tình và đồng phạm phải bồi thường thiệt hại theo quy định của pháp luật. Đối với người bị hại còn lại (nếu có) sau khi xét xử, sẽ được xem xét giải quyết trong vụ án dân sự khác nếu có yêu cầu. Quá trình chuẩn bị xét xử và tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận được yêu cầu của 03 bị hại gồm bị hại Hoàng Trọng Nguyên yêu cầu bồi thường số tiền 289.488.658 đồng; bị hại Nguyễn Thị Thanh Bình yêu cầu bồi thường số tiền 599.626.522 đồng và bị hại Lê Thị Nga yêu cầu bồi thường số tiền 776.815.000 đồng. Các bị hại này ngoài yêu cầu bồi thường lại tiền mua đất đã nộp cho công ty thì còn yêu cầu tính lãi suất, tổn thất tinh thần, tiền đi lại để kiện tụng...Như đã phân tích ở trên, các giao dịch dân sự trên không phải là giao dịch dân sự thông thường mà là dùng thủ đoạn gian dối nhằm để các bị hại tin tưởng và nộp tiền cho các bị cáo để chiếm đoạt. Theo đó, số tiền bị chiếm đoạt được xác định là số tiền các bị hại thực tế nộp cho công ty sau khi đã khấu trừ số tiền đã được nhận (nếu có). Xét thấy các yêu cầu bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng của các bị hại nêu trên không có căn cứ, không phù hợp quy định pháp luật nên không chấp nhận. Do đó, Hội đồng xét xử không chấp nhận các yêu cầu bồi thường khác ngoài yêu cầu bồi thường chính số tiền đã bị chiếm đoạt. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét